ĐẤT MẸ DUY TINH
Dâng Mẹ kính yêu
Đi khắp bốn phương
Vẫn luôn nhớ về CHỢ PHỦ
Nơi Mẹ ta lam lũ váy đụp áo nâu
Sáng lội đồng sâu,
Chiều rạc chân chạy chợ.
Tối khuya về,
Ru con trong mơ ngủ.
Bên ướt Mẹ nằm bên ráo phần con
Mẹ lựa dành con
Những hạt cơm vùi trong khoai độn
Sún cho con mong lớn từng ngày
Cắn răng chịu khổ
Nước mắt đong đầy
Nghẹn nuốt vào trong chỉ vì con tất cả
Con vô tư sống thời con trẻ
Biết gì đâu Mẹ khổ biết dường nào
Bạc trắng mái đầu,
Nỗi đau càng thấm đẫm
Ân hận ư? cũng đã muộn rồi
Hạc bay về phía cuối trời
Lẻ loi côi cút giữa đời mình ta
Thẳm sâu đất mẹ quê cha
Nghĩa tình nồng thắm đậm đà DUY TINH
Nguyễn Quý Phong