2 phút đọc

GIẾNG QUAI

GIẾNG QUAI

GIẾNG QUAI

Nơi này là cái Giếng Quai
Tên nghe dân dã nhớ hoài bao năm
Tôi cùng Em gánh nước ăn
Mong nhìn thấy mặt xa gần quản chi
Nhà Tôi chỉ nửa đường đi
Thế mà vẫn gặp đi về cùng nhau
Em chạy trước – Tôi theo sau
Bâng quơ chẳng nhập vào đâu… chuyện trò!
Biết bao giờ – Đến bao giờ
Ngày dài đằng đẵng ai chờ đợi ai…
                 *
Ai đặt tên gọi Giếng Quai?
Lưu truyền đã có từ thời cha ông
Làng Duy Tinh đã ngàn năm
Giếng Quai cũng đã mấy trăm năm rồi
Bao nhiêu thế hệ như Tôi
Chiều chiều gánh nước từng đôi, ấy mà…
Có bao đôi thành ông bà?
Có bao đôi phải cách xa ngàn trùng?
Thế thời thời thế buồn không
Âu là số phận cầm lòng vậy thôi.
                   *
Bao năm chinh chiến qua rồi
Bạc đầu gặp lại Em – Tôi thuở nào
Giếng Quai lấp thật rồi sao?
Dọc ngang nhà thấp nhà cao dăng hàng
Cầm tay Em cứ ngỡ ngàng
Có duyên không phận lỡ làng đành thôi
Mặc cho vật đổi sao dời
Tôi và Em vẫn bồi hồi: Giếng Quai!

Nguyễn Quý Phong

Ghi chú: Giếng Quai là giếng đất, ở bên trái đường đi từ thôn Tinh Anh ra làng Mỹ Điện, trên mảnh đất nhà ông Kềnh (thương binh) ở hiện nay. Giếng có 18 bậc đá từ trên xuống. Xưa gánh nước bằng đôi nồi đất. Lội xuống nước, túm quang giữ chặt nồi, rồi nghiêng vục nước cho đầy. Xoay một vòng quay trở lại bước lên. Nhiều khi vô ý va vào bậc đá vỡ nồi về nhà bị “ăn đòn”! Giếng có từ thời Trần, đến nay hơn 600 năm. Là nguồn nước ăn của xóm Hàng và xóm Thưa. Năm 1970 lấp giếng, thực hiện phong trào đào giếng gia đình.