NHỚ VỀ QUÊ MẸ
NHỚ VỀ QUÊ MẸ
Mến tặng con gái làng Chợ Phủ – Duy Tinh lấy chồng xa
Chiều chiều ra đứng cửa sau
Trông về quê mẹ ruột đau chín chiều
Ca dao
Giật mình choàng giấc – canh ba
Chập chờn khó ngủ, nhớ quê não nề
Lên lầu trăng đã xế tà
Nhìn về quê mẹ biết là nơi mô?
Ruột đau, đôi mắt lệ nhòa
Công cha nghĩa mẹ bao giờ trả xong
Từ ngày con đi lấy chồng
Mẹ vui đưa tiễn, cầm lòng vậy thôi
Nước người đồng đất xa xôi
Tòng phu xuất giá về nơi nhà chồng
Bây giờ tay bế tay bồng
Việc nhà ngập mặt, việc công phải tròn
Biết rằng mẹ chẳng trách con
Thèm ăn một bát con con canh cần
Phận con không lấy chồng gần
Ruột đau quặn thắt, muôn phần nhớ mong
Thương cha vất vả lưng còng
Đôi vai gánh nặng, quản công xá gì
Nhớ mẹ ôm ấp bù trì
Quanh năm mòn vẹt dép lê, áo sờn
Nỗi niềm xiết kể nguồn cơn
Phương Đông đã rạng, chờ con xuống lầu
Ước gì có được phép mầu
Bay về quê, được rúc đầu mẹ ru
À ơi con ngủ, ngủ đi
Ấm lòng nghĩa mẹ, tình cha đậm đà
Nguyễn Quý Phong